Cha già hơn 10 năm cõng con trai nằm yên 1 chỗ

Cha già hơn 10 năm cõng con trai nằm yên 1 chỗ

Ở tuổi 84, đáng ra ông Ngô Hương phải được sống an nhàn bên con cháu, nhưng nhiều năm nay ông vẫn phải gồng gánh nuôi người con trai mắc u não.

Trong căn nhà nhỏ ở thôn Bình Phụng, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam, ông Ngô Hương (84 tuổi) ngồi lặng lẽ một mình, xoa bóp hai cánh tay đau mỏi. Sau một buổi sáng vật lộn tắm giặt, giúp con tập vật lý trị liệu, đến hơn 10h, ông mới có thời gian nghỉ ngơi đôi chút.

Cha già hơn 10 năm cõng con trai u não, nằm liệt một chỗ - 1
Tuổi đã cao, ông Hương khệ nệ ôm đứa con trai to gấp đôi mình.

Ở cái tuổi gần đất xa trời, song nhiều năm qua, ông Hương chưa từng được thảnh thơi, an nhàn. Thời trẻ, ông tất bật mưu sinh nuôi 7 đứa con khôn lớn, đến tuổi xế chiều, ông lại phải gồng gánh chăm con bệnh tật.

Cha già hơn 10 năm cõng con trai u não, nằm liệt một chỗ - 2
Anh Ngô Văn Phước, con ông Hương, bị u não, không thể tự chăm sóc bản thân (Ảnh: Ngô Linh).

Ánh mắt lo lắng nhìn về phía cậu con trai Ngô Văn Phước đã 45 tuổi nhưng không thể tự chăm sóc bản thân, ông Hương rầu rĩ nói, anh Phước trước đây là người rất siêng năng, chăm chỉ, anh đã lập gia đình có vợ và hai con. Tuy nhiên, cách đây hơn 14 năm, tai họa bỗng dưng ập đến, anh Phước mắc u não, liệt nửa người.

Cha già hơn 10 năm cõng con trai u não, nằm liệt một chỗ - 3
Ông Ngô Hương dù ở tuổi “gần đất xa trời” vẫn phải chăm con mắc bệnh u não.

Chăm chồng được 4 năm, vợ anh Phước đành đem “trả” anh cho cha mẹ ruột, bởi còn phải mưu sinh nuôi con. “Ban đầu, tôi không đồng ý. Vợ chồng tôi già rồi, sức đâu mà chăm nổi, vả lại lúc hoạn nạn, vợ chồng nó nên đồng cam cộng khổ. Nhưng vợ thằng Phước cứ bỏ đó mà đi, thương con quá chúng tôi không nỡ bỏ mặc”, ông Hương buồn bã nói.

Con trai nằm liệt một chỗ, lúc tỉnh lúc mê, vợ chồng ông Hương động viên nhau cố gắng. Nhưng nỗi đau cũ chưa vượt qua, nỗi đau mới lại kéo đến. Năm 2017, vợ ông Hương phát hiện mắc ung thư tử cung, dù chạy chữa nhiều nơi nhưng bà qua đời sau đó 3 năm. Từ khi vợ mất, đôi vai ông Hương càng thêm nặng trĩu.

Hiện nay, ông Hương sống cùng anh Phước và một người con gái bị câm từ nhỏ là chị Ngô Thị Lai đã 47 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Những người con khác của ông đều đã lập gia đình riêng, cuộc sống khó khăn nên chẳng thể giúp được gì nhiều cho cha.

“Lúc trước, mấy đứa nó còn gửi ít tiền về chăm mẹ, lo cho thằng Phước, nhưng cuộc sống ngày càng khó khăn, con thì mỗi lúc một đông thêm, chúng cũng có nỗi khổ riêng. Đôi lúc các con về thăm, giúp tôi cày bừa ít ruộng để có gạo ăn, như vậy cũng vui rồi”, ông Hương chia sẻ.

Hiện nay, gia đình ông Hương sống dựa vào trợ cấp xã hội với số tiền cho người khuyết tật nặng của anh Ngô Văn Phước là 720.000 đồng/tháng, tiền hỗ trợ với người nhà chăm sóc là 360.000 đồng/tháng, trợ cấp người cao tuổi.

Ngoài ra, chị Ngô Thị Lai còn nhận thêm việc bấm chỉ cho một cơ sở may mặc với mức lương hơn 1,3 triệu/tháng (do hiện nay cơ sở cũng đang thiếu đơn hàng, rơi vào tình thế khó khăn).

Trên khuôn mặt người cha già là nỗi niềm lo lắng khôn nguôi. Điều ông lo nhất là khi ông đi rồi, không biết ai sẽ chăm anh Phước.

“Hơn 10 năm rồi vợ thằng Phước chẳng thấy về thăm, chỉ về một lần lúc vợ tôi mất, rồi cũng đi luôn. Các con nó cũng có gia đình riêng, khó khăn lắm, chẳng giúp được gì. Tôi chỉ sợ một mai tôi mất đi, thằng Phước không biết ra sao”, ông Hương thở dài, đôi mắt ngấn lệ nhìn con trai.

Cha già hơn 10 năm cõng con trai u não, nằm liệt một chỗ - 4
Để giúp con tập vật lý trị liệu, ông Hương tự mình thiết kế chiếc giường nằm từ xe đẩy gạo đã cũ, mong muốn một ngày anh Phước có thể đứng được.
Cha già hơn 10 năm cõng con trai u não, nằm liệt một chỗ - 5
Theo ông Hương, chiếc giường này ông học theo mẫu từng nhìn thấy ở một bệnh viện phục hồi chức năng. Ông dùng dây cột chặt thân thể con trên giường tự chế cho khỏi ngã.

Bà Phạm Thị Nga – Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ xã Bình Quế – chia sẻ, gia đình ông Ngô Hương hiện nay rất khó khăn, ông đã lớn tuổi nhưng vẫn phải chăm sóc con trai bệnh tật, nằm một chỗ. Các con ông đa phần đều làm công nhân, lao động chân tay, công việc bấp bênh.

Địa phương rất quan tâm đến hoàn cảnh gia đình ông Hương, mỗi khi có quà đều ưu tiên hỗ trợ, nhưng cũng chỉ giúp được phần nhỏ.

Bà Nga bày tỏ hy vọng, thông qua báo Dân trí, gia đình ông Hương sẽ nhận được sự giúp đỡ của quý mạnh thường quân để vượt qua khó khăn.

Bình luận Facebook